
Nghề buôn rơm đòi hỏi sự cẩn thận với nắng mưa
Cuộc sống đầy thách thức của những người thương hồ
Ông Năm Hải lo lắng nhìn mây đen vần vũ, nhưng mặt lại giãn ra khi nghe tin có khách hàng chờ mua rơm ở bến sông.
Cùng vợ chồng ông Năm Hải, nhiều ghe buôn rơm đang hối hả xuôi về Chợ Gạo, đoạn gần cầu Kinh Ngang. Tại đây, có những thương lái chờ mua rơm để bán lại cho người nuôi bò, trồng nấm, trồng rau, hoặc thậm chí xuất khẩu.

Đời sống xa nhà của những người buôn rơm
Chuyển đổi từ buôn lúa sang buôn rơm
Ông Năm Hải, người đã gần 60 tuổi với nước da đen sạm vì nắng gió, vừa bán xong hơn 600 cuộn rơm. Ông kiểm tra số rơm còn lại trên ghe và mắc võng nằm hóng gió sông.
Quê ở huyện Tân Hồng, Đồng Tháp, gia đình ông Năm Hải ban đầu làm lúa, sau đó chuyển sang buôn lúa và hiện tại là buôn rơm.
“Tui rành rẽ miệt Đồng Tháp, nên lấy rơm dưới đó. Tùy mùa vụ và nắng mưa, mỗi cuộn rơm khô nặng ngót nghét 20kg, bán tại ruộng giá khoảng 18.000 – 20.000 đồng.”

Những ghe bán hết chuẩn bị rời bến Chợ Gạo
Cuộc sống gạo chợ nước sông
Cuối chiều, bên cầu Kinh Ngang, nhiều ghe buôn rơm đã neo bến. Có chiếc may mắn bán hết, chuẩn bị rời bến cho chuyến thương hồ kế tiếp.
Tâm sự về đời sống “gạo chợ nước sông”, hầu hết mọi người đều chung quan điểm “nhớ nhà thấy bà cố nhưng vẫn phải lênh đênh rày đây mai đó vì áo cơm”.
Vợ chồng ông Năm Hải từ đầu năm chưa về nhà. Người đi ngắn nhất cũng đã một, hai tháng.

Ông Năm Hải nằm nghỉ trên võng ở buồng lái cùng chú chó mực
Nghề buôn rơm hầu như quanh năm nhờ có lượng rơm dự trữ. Càng mưa gió, họ càng phải đi nhiều vì đó là lúc nhà nông cần rơm.
Mưu sinh nghề lênh đênh sông nước, dân buôn rơm tâm sự họ xót con nhỏ thiệt thòi ở nhà. Bé nào còn nhỏ xíu thì phải xuống ghe, quanh quẩn trong cái buồng lái chật hẹp với cha mẹ.
Cuộc sống “gạo chợ nước sông” vất vả nhưng vẫn tồn tại như một “cần câu cơm” của nhiều người.