Trên cao nguyên Langbiang, tiếng vó ngựa thồ vẫn vang vọng như một ký ức đẹp về Đà Lạt thuở sơ khai. Cách trung tâm Đà Lạt hơn 20km về phía Đông Nam, Cầu Đất hiện ra như một bức tranh với những đồi chè xanh ngắt trải dài.

Cầu Đất – bức tranh thiên nhiên với đồi chè xanh mướt
Di sản ngựa thồ – một phần không thể thiếu của Đà Lạt xưa
Thuở xưa, khi Đà Lạt còn là vùng đất hoang vu, ngựa thồ là phương tiện không thể thiếu. Bác sĩ Yersin, trong chuyến thám hiểm vào tháng 6/1893, đã cùng đoàn tùy tùng phi ngựa vượt đèo D’ran, đặt chân lên mảnh đất Lâm Viên, nơi mà sau này trở thành Đà Lạt.
Những chú ngựa chở theo hàng hóa, ước mơ và cả hy vọng, len lỏi qua những con đường đất đỏ, qua rừng thông bạt ngàn, qua những thung lũng sâu hun hút. Tiếng vó ngựa lộc cộc, mỏng manh mà dai dẳng, như một bản nhạc không lời, hòa vào sự tĩnh lặng của núi, gõ vào vùng đất này những nhịp điệu của sự sống.

Tiếng vó ngựa thồ – âm vang của quá khứ
Ở Cầu Đất, hình ảnh ngựa thồ qua những đồi chè, qua những con dốc chênh vênh, đã trở thành một phần hồn cốt của vùng đất này. Làng cổ Cầu Đất không chỉ là nơi lưu giữ nghề trà mà còn là chứng nhân của những ngày ngựa thồ còn là phương tiện vận chuyển duy nhất của vùng cao nguyên.

Ngựa thồ – người bạn đồng hành của người dân địa phương
Người gìn giữ hồn ngựa thồ
Ông Trần Kim Phương là một trong những người gìn giữ di sản ngựa thồ trên cao nguyên Langbiang. Với chú ngựa tên Kim, ông như một biểu tượng cho những ngày xưa cũ. “Huấn luyện ngựa khó lắm, phải cho ăn, tập từng bước, thuần theo ý chủ. Kim giờ như người bạn, tôi nguyện nuôi nó cả đời”, ông chia sẻ.

Chú ngựa Kim – người bạn đồng hành trung thành
Mười năm trước, khi du khách bắt đầu tìm đến Cầu Đất, ông Phương nảy ra ý tưởng dùng ngựa để phục vụ du lịch. “Năm 2005, khách đông lắm. Tôi nghĩ, để ngựa chở khách, vừa giữ nét văn hóa, vừa kiếm thêm thu nhập,” ông kể.

Kim – người bạn đồng hành của du khách
Tiếng vó ngựa và hương trà trong sương
Cầu Đất không chỉ là đồi chè, mà còn là nơi tiếng vó ngựa hòa cùng hương chè, tạo nên một bản giao hưởng của thiên nhiên và con người. Những con đường mòn dẫn qua đồi chè, qua những ngôi nhà rào hoa rực rỡ, giờ đây vẫn còn in dấu chân ngựa.

Yên ngựa – biểu tượng của sự yên bình
Dẫu thời gian có làm phai mờ nhiều thứ, hình ảnh ngựa thồ vẫn là một mảnh ghép không thể thiếu trong bức tranh Đà Lạt. Nếu có dịp ghé thăm Trạm Hành, Cầu Đất, bạn đừng quên trải nghiệm chuyến đi cùng ngựa thồ, để nghe người gìn giữ ngựa thồ trên cao nguyên Langbiang kể những câu chuyện xưa.

Những chú ngựa trên cao nguyên Langbiang – di sản của Đà Lạt
Với nhiều người, Đà Lạt là một đô thị hóa thân, nơi kiến trúc hòa vào trời xanh, nơi cỏ cây nối với đời sống, nơi tiếng vó ngựa từng là nhịp tim của cả một vùng đất.

Một Đà Lạt nên thơ và lãng mạn