Tuổi già không phải là rào cản cho tình yêu và hạnh phúc. Câu chuyện về một người phụ nữ 71 tuổi quyết định tái hôn sau hơn 40 năm đơn độc đã khiến nhiều người suy ngẫm.
Mẹ tôi năm nay 71 tuổi, đã sống cuộc đời đơn thân sau khi mất chồng. Hơn 40 năm qua, bà đã cống hiến cuộc đời mình cho việc thờ chồng và nuôi dưỡng con cái. Sự hy sinh thầm lặng của mẹ đã khiến tôi cảm phục và thương bà.
[Caption align=”aligncenter” width=”650″] Người già tái hôn[/caption]
Khi tuổi già đến, hạnh phúc vẫn còn đó. Mẹ tôi đã gặp người bạn đời mới trong một câu lạc bộ dưỡng sinh. Ông hơn mẹ 5 tuổi, cũng đã mất vợ 10 năm trước. Hai người dần dần nảy sinh tình cảm khi cùng tập thể dục, uống trà, và chia sẻ sách.
Mẹ kể lại khoảnh khắc bà nhận ra tình cảm của mình: “Ông ấy nói rằng tuổi già còn bao nhiêu năm nữa đâu mà cô đơn mãi, mình sống còn ngày nào hay ngày ấy. Lúc nghe ông ấy nói vậy, mẹ rơi nước mắt.”
Tôi đã cảm thấy xót xa khi nhìn vào mắt mẹ, thấy được sự khát khao được yêu và được sống lại phần đời còn lại của mình.
Sau một thời gian suy nghĩ, tôi quyết định ủng hộ quyết định của mẹ. Tôi nhận ra rằng mẹ đã sống cả đời vì người khác, và giờ đến lúc bà được sống cho chính mình.
Cuối cùng, tôi đã mời ông ấy đến nhà ăn cơm và thấy được sự chân thành trong ánh mắt ông nhìn mẹ.
Sau bữa cơm hôm ấy, tôi nói với mẹ: “Nếu mẹ cảm thấy hạnh phúc, thì cứ nắm lấy hạnh phúc này. Đừng lo cho con nữa. Con đủ lớn để thấy mẹ xứng đáng có được bình yên.”
Mẹ tôi đã khóc, lần đầu tiên tôi thấy bà khóc vì hạnh phúc.
Tuổi già không làm mỏi đôi chân, chậm nhịp tim, nhưng không ai già quá để không cần tình yêu.
Hôm nay, khi viết những dòng này, tôi đang phụ mẹ chọn áo dài màu kem nhạt cho “ngày ra mắt hai họ”.
Cuộc đời mẹ tôi đã dám yêu lại khi đã mất mát gần hết cuộc đời. Và bà xứng đáng với tình yêu đó.